Nhân kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 – 7/5/2024), Nhà Xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật ra mắt bạn đọc cuốn sách ảnh "Điện Biên Phủ - Những khoảnh khắc từ lịch sử".
Mỗi lần dì Út từ quê ngoại xuống thăm thường đem đến nhiều loại trái “cây nhà lá vườn”: Ổi, na, mận…Nhưng tôi thích nhất là những lần trong giỏ trái cây của dì có những quả sim tím mọng gói trong lá chuối.
Mẹ ở quê gửi lên một giỏ rau thiệt to. Đó là những loại rau quê gần gũi, mọc quanh vườn nhà: mướp, cải trời, đắng đất, nhãn lồng, đọt lang, bồ ngót... Có loại mọc hoang, có thứ được mẹ mua hạt giống về gieo trồng. Các loại rau đều được mẹ chăm sóc tỉ mẩn.
Xứ Lung Vàm cứ nằm im trong một góc xa lạ và người ta quên bẵng những cơ cực của mùa vụ tôm thất bát do hạn mặn kéo dài. Ít ai hớn hở, vì miếng cơm chính năm nay nhỏ dần.
Từ quãng canh ba trở về sáng, Tĩnh Tuệ thao thức. Anh ta bị ám ảnh bởi những câu nói của nhà sư: “Nhìn ánh mắt của con, ta biết lòng con đang bấn loạn… Tu hành mà gặp ác mộng là cái tâm chưa sáng…”.
Bao giờ cũng vậy, khi có dịp về thăm ngoại tôi hay ra giàn trầu để ôn lại thời thơ ấu của mình.
Vào thu, không gian dường như lắng lại gợi chút hoài niệm. Góc phố nhỏ xào xạc lá rơi đầy, chất chứa chông chênh bao nỗi niềm.
Lung Vàm chiều xuống, từng con sóng cứ nhấp nhô nện vào mấy đám ô rô gai nhọn. Thấp thoáng những cụm bông tím nhạt chơ vơ chen chút nỗi niềm. Màu tím thôn quê dường như cũng chạnh lòng.
Cánh đồng trơ trọi gốc lúa. Trận mưa đêm làm ngập mé ao, con mương khô khốc như bờ môi nứt nẻ cũng đã xâm xấp nước. Tiếng ếch, tiếng dế kêu da diết như cùng cất lên dàn đồng ca vui mừng, sau những ngày nắng hạn. Cuối tuần, tôi chạy xe về quê, cùng với lũ bạn bì bõm trên từng thửa ruộng để bắt cua đồng.
Con đường tháng Chín ngập đầy hoa nắng. Bước trên lối quen nghe ngày tháng bỗng chốc xoay vù. Tháng Chín, tháng của nhớ thương dâng đầy bịn rịn. Ta rời quê trọ học xa nhà, mẹ ở lại cùng tháng Chín nhớ mong, khắc khoải.
Lạ. Không phân thuốc, không chăm sóc vậy mà Cà na vẫn xanh tốt, trái trĩu cành và cứ vươn chồi, nẩy lộc. Nước lớn, nước ròng, nước lũ, nước hạn hình như cũng chẳng ảnh hưởng đến chúng.
Sáng nay, vừa đến cổng trường đã thấy Lâm tươi cười ngồi trên chiếc xe mi -ni đỏ mới toanh, một chân chống dưới đất, chân kia vẫn còn đặt trên chiếc bàn đạp.
Mùa thu, có ai đó từng hát vu vơ “Mùa thu lá bay anh đã đi rồi”. Mùa thu gợi cho con người một chút miên man để suy ngẫm. Mùa thu là lúc lá vàng rơi để đợi mùa đông tuyết phủ đầy và mùa xuân ấm áp. Vào thu, ánh nắng của buổi chiều đang nhạt dần đi, không gian chỉ còn là tiếng lá xào xạc trên đường. Gió khẽ đưa những chiếc lá lung lay rồi bất chợt rơi rụng.
Năm rồi, xóm được kéo điện. Lần đầu tiên, “ánh sáng văn minh” bừng lên giữa đêm đen xóm núi. Gia đình ông Kim, “đại gia” nhất xóm, ráng bỏ tiền tích cóp xuống phố rinh về dàn máy hát cùng chiếc ti vi.
Ai trong chúng ta cũng đều có riêng cho mình một mùa để yêu và để nhớ. Và chắc hẳn trong số bốn mùa ấy, bạn đã cất giữ trong tim mình cả một miền hoài niệm gắn liền với những kỷ niệm ngọt ngào, khó quên.
Ánh trăng thu bao giờ cũng thật thanh bình trong sáng. Và trăng càng vằng vặc lung linh hơn vào đêm rằm tháng Tám, bởi đó là ngày Tết của tuổi thơ.
Tôi vào lớp 1. Ngôi trường tiểu học dành cho dân tạm cư, khá khang trang nếu đem so theo thời chiến nhưng không có trống. Giờ giấc sinh hoạt vào ra được “hiệu lệnh” bằng một chiếc kẻng.
Trong bốn mùa thì mùa thu là thời tiết trong lành mát mẻ và dễ chịu nhất. Không giống như ở miền Bắc, mùa thu luôn lãng mạn và nên thơ… Ở phương Nam, mỗi khi thu về thì người ta lại nghĩ đến mùa của lá vàng bay, mùa của những cơn mưa dai dẳng, bầu trời thì đầy mây. Và mùa của bông điển vàng tươi khi mùa nước nổi cũng đang về…
1. Đêm mùa thu. Tiếng chim từ quy khoan nhặt não nề trong đêm vắng. Đã 12 giờ đêm mà Phòng vẫn chưa về. Có chút dễ chịu vì không phải trả lời những câu hỏi khó chịu từ chồng nhưng Loan vẫn thấy sốt ruột không yên.
“Em yêu trường em Với bao bạn thân Và cô giáo hiền Như yêu quê hương Cắp sách đến trường trong muôn vàn yêu thương!” Lời ca vang lên như nhắc nhở chúng ta đã bắt đầu cho những tháng ngày cắp sách đến trường hồn nhiên và tươi sáng.
Hết ba tháng hè, mùa tựu trường lại bắt đầu. Tiếng trống trường vang lên trên khắp mọi miền Tổ quốc. Đám học sinh tíu tít quần áo chỉnh tề dự lễ. Học sinh như những thiên thần áo trắng, mắt trong leo lẻo tựa mặt hồ mùa thu.